Ok, fine… như 1 câu thần chú quy đổi trách nhiệm cho ĐỊNH MỆNH mà hầu hết các bà các mẹ đã dành hết cả tình yêu vô bờ để chăm con chăm cháu mà nó vẫn lèo nhèo, ném vào mặt mình khi mình lỡ chót nói về việc nuôi Mầm “dễ” như thế nào.
Cho đến cùng, “cách nuôi con là quan điểm của mỗi người”, nên mình cũng chỉ xàm về cách mà mình nuôi Mầm thôi, nhưng mình bị hờn sân si khi nuôi bạn Mầm cho dù có dễ thì cũng là mình nuôi nó chứ không phải tự nhiên nó “cưng cưng” như thế.
– Tsao Mầm chưa ốm, dù có phơi sương, phơi nắng, dầm mưa, dầm gió, đi đêm đi hôm???
– Tsao Mầm ko sợ chơi với các bạn ốm???
– Tsao mọc răng ko sốt
– Tsao thích ăn
– Tsao vẫn tăng cân dù M đã đến thời điểm mà 90% các cháu khác đều tụt, hoặc ko tăng
– Tsao Mầm ko lạ người (tất nhiên là hội họp nội ngoại kiểu mấy chục người lạ lao vào đòi thơm thít, bế ẵm thì nó sẽ cáu nhặng lên cào cấu xung quanh;;;; nhưng vài người đến nhà chơi, hoặc đi ra phố gặp hàng xóm thì vui như mẹ đi chợ về)
– Tsao Mầm hay cười
………………….
Và tsao CƠ ĐỊA nó tốt???????????
vì
– Mẹ nó, bằng 1 cách thần kỳ nào đấy đã ăn chay 2/3 thai kỳ (nghén ko ăn đc gì nên cơm trắng muối mè, cơ mà nếu lần sau ko nghén thì sẽ cố ăn chay)
– Mẹ nó, ko uống sữa bầu, ko vitamin, ko sắt, ko canxi
– Mẹ nó ăn tất cả mọi thứ trên đời (đầy đủ nhóm chất)
– Mẹ nó sống chết cho nó ti sữa mẹ trực tiếp ngay từ đầu và ko thêm bất cứ thứ gì kể cả nước (cho đến tận bjio, 8m20d vẫn chưa uống nước – cái này thì ko bắt buộc, nhưng mà M nó chả cần nước) (3w sau sinh, vì sự cố M ko may dùng bình 1 tuần, nên khóc lóc khổ sở cũng phải cai bình)
– Mẹ nó ko thần tượng sữa mẹ, nhưng cái gì tốt, thì bằng tất cả khả năng phải giành lấy. Nếu mà ai thấy đẻ mổ đau quá, tắc tia sữa khổ quá mà cho con ti sữa ngoài thì mình mạnh dạn nói với bạn là bạn hèn vcl.
– Mẹ cho nó ra ngoài từ lúc hơn 2 tháng (đi xa, đi gần, gặp gỡ người này người kia, đám cưới, khai trương, liên hoan đi hết…)
– Mẹ nó lấy được chồng biết chăm mẹ con, nhà chồng yêu thương chăm sóc. Uh, nếu ck bạn gia trưởng, kệ bạn, nhà chồng khó chịu thì bạn xứng đáng bị vậy.
– Mẹ nó mặc kệ ông bà, chòm xóm, 8 vạn họ hàng góp ý. Uh, nếu bạn ko mặc kệ được, thì bạn cũng vẫn xứng đáng bị vậy.
– Mẹ nó được ở riêng. Uh, nếu bạn ở chung thì cũng là do bạn chọn.
– Mẹ nó ĐƯỢC Ở NHÀ VỚI CON. Ở nhà, ở ngoài đường, ở gầm cầu, hay ở bệnh viện là do bạn chọn, không phải ai ĐƯỢC ở đây cả.
Bào thai phát triển là cả 1 quá trình SINH-HOÁ liên tục trong cơ thể người mẹ. Tức là, con bạn có cơ địa như thế nào phụ thuộc vào thể chất ban đầu của mẹ, và quá trình nuôi dưỡng thai nhi, chứ ĐM (định mệnh) không quyết định clg cả.
– Mẹ có bệnh nền
– Mẹ bị stress (lao lực tinh thần)
– Mẹ ko được nghỉ ngơi (lao lực thể chất)
– Mẹ ăn bậy (chất kích thích, các chế phẩm công nghiệp, đồ ăn sẵn…)
– Mẹ ăn quá nhiều chất đạm (tẩm bổ tổ yến, cua ghẹ, tim phổi, bồ câu, gà ác, trứng ngỗng… 8 tỷ thứ trên đời mà nghe qua chỉ thấy đạm)
– Mẹ ko vận động đủ
…..
thì “còn gì nữa đâu mà mong với cầu”.