Hồi xưa, khi mới bắt đầu nói về ncsm, bạn mình cmt là, đang nuôi con rất ổn, tự nhiên đọc đc bài mình viết, thấy bản thân bạn làm mẹ tệ như vậy sao. Rồi tuyệt giao với mình!
Lúc đấy mình cũng bàng hoàng phết, kiểu muốn thanh minh là mình ko có ý gì, mình chỉ nói về kiến thức, đưa ra những cái sai mà xã hội lầm tưởng, chỉ vậy thôi!
Nhưng, giờ mình nghĩ lại rồi! Bạn nói đúng rồi đấy! Bạn tệ vl! Đã thiếu kiến thức lại còn tự ái vặt, đã ngưng học hỏi lại còn già mồm đổ lỗi.
————————–
Hồi đấy mình còn lên 1 bài đại khái là mình đồng cảm với đứa bạn “lỡ lầm” và chọn không tiếp tục thai kỳ. Vì nó biết nó không thể có thời gian chất lượng cho sự sống mới nếu cố tình để lại.
Các nhà đạo đức online vào chửi mình toạc cả mặt. Mình cũng thấy lấn cấn. Giờ thì khác, mình chắc cmn chắn luôn về sự ủng hộ năm xưa.
Bởi mang 1 sự sống đến cuộc đời này để nó lay lắt thảm hại (cả về sức khoẻ thân thể lẫn tinh thần) trong sự ngu muội còn tệ bạc gấp tỷ lần cho nó cơ hội đầu thai khác. Đẻ cho xong cơn chửa và cho rằng mình đang hi sinh… các chị nên bịt lại đi ạ!
Mình lay lắt nên mình biết, đ’ vui đâu! Các mẹ sợ nghiệp quật nên ráng đẻ, rồi nghiệp quật sang con các mẹ không trượt phát nào!
Các mẹ bảo “nuôi con là bản năng” – không đâu, các mẹ chỉ ch.ich là bản năng thôi, còn nuôi nấng nó phải có kiến thức cho đàng hoàng vào.
—————–
Huhu,, tự nhiên hnay mình mắc chửi thế không biết!